Chủ Nhật, 21 tháng 10, 2012

FIGHT! FIGHT! FIGHT!

Khi được sinh ra, một số người có khả năng chống chọi trong mọi hoàn cảnh khó khắn, những người còn lại  phải luyện tập để có được khả năng đó. Mình không thể nào sống mãi trong sự an toàn, an nhàn khi mình vẫn mơ ước lo cho Cha Mẹ, gia đình mình được hạnh phúc, nó ấm. 
Tất cả những khó khăn này chỉ làm mình thêm mạnh mẽ, nó không thể đánh gục được mình.
Vì vậy, tại sao phải hốt hoảng, tại sao phải run sợ trước nó!
Những cảm xúc tiêu cực đó không giúp mình giải quyết vấn đề.
Phải bình tĩnh thì mới có thể sáng suốt mà tìm ra cách giải quyết tốt nhất.
Hãy chiến đấu, chiến đấu vì mơ ước của mình, vì những gì mình mong muốn có được!!!
FIGHT! FIGHT! FIGHT!

Thứ Hai, 1 tháng 10, 2012

KIÊN CƯỜNG LÊN! QUYẾT KHÔNG LÙI BƯỚC!

Tại sao phải run sợ? Nếu mình run sợ, mình không xứng đáng là cháu của Ngoại, là con của Cha Mẹ!!!
Tại sao không tin rằng mình hoàn toàn có thể làm được!?
Tất cả những gì trước mắt mình chỉ là những thứ nhỏ nhoi so với tất cả những gì mình phải trải qua. Bởi vậy mà phải kiên cường và bước tới!

Thứ Hai, 17 tháng 9, 2012

Sức mạnh !

Con sẽ vững vàng trên con đường mà con đã chọn. Chắc chắn con sẽ vượt qua được tất cả những khó khăn. Hãy cho con thêm sức mạnh!!!!

Chủ Nhật, 16 tháng 9, 2012

QUYẾT CHIẾN!

Chiến đấu! Con sẽ chiến đấu quyết liệt để xứng đáng là cháu của ông bà Ngoại, là con Cha Mẹ!!!!!!
Tại sao người khác làm được còn mình thì không???
Chẳng có gì là không thể!
Tự tin và quyết tâm, chắc chắn mình làm được!
TẠI SAO KHÔNG?????

Thứ Hai, 13 tháng 8, 2012

Thấy hay, copy qua


Kết hôn đồng tính có đe dọa văn hóa truyền thống?

- “Gia đình có một chức năng mà khó một thiết chế xã hội nào có thể gánh vác được, đó là chức năng thỏa mãn tình cảm đôi lứa”.
Kết hôn giữa những người cùng giới tính đang là một vấn đề xã hội nhạy cảm. Bên cạnh thái độ cởi mở hơn của dư luận xã hội đối với vấn đề này, vẫn còn không ít ý kiến phản đối gay gắt với lý do nó sẽ phá vỡ tập quán văn hóa truyền thống, thậm chí có thể làm xói mòn hệ giá trị gia đình mà nhiều thế hệ người Việt Nam vốn tin tưởng.
Vậy hệ giá trị văn hóa gia đình truyền thống có nguy cơ bị đe dọa bởi hôn nhân đồng tính là những giá trị nào?
Báo VietNamNet xin được giới thiệu bài viết của tác giả Phạm Quỳnh Phương - Tiến sĩ nhân học của Viện nghiên cứu văn hóa, nhằm làm sáng tỏ thêm về các vấn đề.
Gia đình truyền thống và xã hội nông nghiệp
Khái niệm “gia đình truyền thống” có thể được hiểu một cách khác nhau, nhưng nhìn chung, đó là loại hình gia đình của xã hội nông nghiệp với phương thức sản xuất tiểu nông tự cung tự cấp trong cấu trúc tương đối khép kín của làng xã.
Nói cách khác, đó là xã hội trước khi có sự thâm nhập mạnh mẽ của những giá trị “ngoại lai” và sự phát triển của các phương tiện khoa học kỹ thuật hiện đại. 
Hình ảnh trong đám cưới đồng tính nam tại TP.HCM của cô dâu và chú rể có tên thân mật trên FB là Pin và Nel giữa năm 2011.
Trong bối cảnh ấy, mỗi gia đình là một đơn vị tự quản, thỏa mãn phúc lợi suốt đời cho các thành viên (sinh, bệnh, lão, tử), và vì thế, con người khó có thể tồn tại nếu không có gia đình, hoặc ngoài gia đình.
Các chức năng cơ bản của gia đình truyền thống thường được nhắc tới là: chức năng sinh sản, chức năng kinh tế (tự sản xuất – “chồng cày vợ cấy”), chức năng xã hội hóa – giáo dục trẻ em, và chức năng thỏa mãn nhu cầu tâm lý tình cảm.
Trong bốn chức năng ấy, chức năng sinh sản được xem là quan trọng nhất, bởi vậy nhiều người tin rằng mục đích duy nhất của hôn nhân là để sinh con đẻ cái.
Gia đình được thiết lập như là một liên minh sinh sản, lưu truyền dòng giống, và để kiểm soát hoạt động tình dục của con người. Có thể nói, đây là giá trị hàng đầu của gia đình truyền thống. Cũng vì lý do này mà hình thức hôn nhân duy nhất được chấp nhận là hôn nhân dị tính, và năng lực sinh sản – trước hết của người phụ nữ - được đề cao. Người phụ nữ không có khả năng sinh con là phạm phải một trong 7 tội (“Thất xuất”), sẽ bị chồng và gia đình chồng ruồng bỏ.
Cũng vì thế, gia đình ở thời kì này, dù không có hạnh phúc (không thỏa mãn nhu cầu tâm lý tình cảm) vẫn cố gắng duy trì vì lý do con cái.    
Gia đình trong bối cảnh mới của lịch sử
Gia đình hiện nay lại là loại hình gia đình đang ở trong thời kỳ quá độ từ xã hội nông nghiệp sang xã hội công nghiệp hiện đại với nền kinh tế thị trường quốc gia và quốc tế.
Gia đình mang ý nghĩa một đơn vị tiêu dùng hơn là đơn vị sản xuất. Gia đình không còn là đơn vị tự thỏa mãn các nhu cầu, mà đã được sự trợ giúp của rất nhiều thiết chế xã hội khác (nhà trẻ, trường học, bệnh viện, nhà dưỡng lão).
The Kids Are All Right (Trẻ con luôn đúng) - một bộ phim gây nhiều tiếng vang năm 2011 về một gia đình đồng tính nữ.
Ngay ở những gia đình dị tính, sinh sản không còn là mục đích tối cao của hôn nhân. Gia đình vẫn hạnh phúc dù không có con, hoặc xin con nuôi. Nếu vô sinh mà muốn có con họ vẫn có thể sử dụng sự trợ giúp của y tế hiện đại.
Từ một đơn vị đa chức năng trong xã hội truyền thống, ở gia đình hiện nay, các chức năng đã được tải bớt ra ngoài gia đình.
Chỉ có một chức năng mà khó một thiết chế xã hội nào có thể gánh vác được, đó là chức năng thỏa mãn tình cảm đôi lứa. Chức năng này vốn bị coi nhẹ trong gia đình truyền thống, nay đã được đẩy lên hàng đầu.
Như vậy, sự thay đổi hệ giá trị chức năng của gia đình đã và đang diễn ra ngay ở bản thân các gia đình dị tính.
Tại sao có sự thay đổi này?
Nguyên nhân cơ bản của sự thay đổi giá trị gia đình lại nằm ở những biến động của đời sống kinh tế-xã hội-văn hóa, và không liên quan gì đến liên kết hôn nhân dị tính hay đồng tính. Nếu sự phá vỡ những tiêu chí giá trị truyền thống có thể xảy ra ở cả các gia đình dị tính, thì việc dự báo rằng hôn nhân đồng tính làm xói mòn giá trị truyền thống gia đình, phải chăng là sự kết án khiên cưỡng?
Trong xã hội hiện đại, do áp lực bộn bề của cuộc sống, mục tiêu được con người kỳ vọng nhất trước ngưỡng cửa hôn nhân là gia đình trở thành một “mái ấm”, là nơi an toàn, yên ổn, là nơi con người được thỏa mãn nhất những nhu cầu tâm lý tình cảm. “Quyền được mưu cầu hạnh phúc” là một trong những quyền quan trọng nhất của con người mà Chủ tịch Hồ Chí Minh đã nêu ra trong Bản Tuyên ngôn Độc lập đầu tiên.
Mỗi con người, dù với những bản dạng tình dục khác nhau, đều có quyền kiếm tìm hạnh phúc. Nếu thừa nhận nhu cầu tình dục đồng giới không phải là bệnh (như Tổ chức Y tế Thế giới đã nhấn mạnh từ năm 1990), mà là một xu hướng có tính tự nhiên, không thể khuyến khích hay ngăn cản, thì việc hợp pháp hóa nhu cầu cam kết tự nguyện của người đồng tính là việc nên làm. 
Hạnh phúc và yêu thương là quan trọng.
Khi sự cam kết của họ được luật pháp ghi nhận, một mặt sẽ nâng cao ý thức về trách nhiệm và bổn phận của người trong cuộc, mặt khác, Nhà nước sẽ giữ được vai trò bảo vệ, điều chỉnh, kiểm soát các tương quan dân sự của các thành viên, bảo đảm được sự ổn định của xã hội.
Xã hội Việt Nam đã và đang biến đổi không ngừng với muôn vàn khía cạnh đa dạng của nó. Trong sự vận động ấy, những giá trị văn hóa cũng luôn biến đổi một cách tự nhiên. Nội hàm của khái niệm “thuần phong, mỹ tục” cũng thay đổi theo thời gian. Nhiều giá trị được coi là cơ bản trước đây đã giảm ý nghĩa trong xã hội hiện đại.
Nếu như trước đây gia đình không sinh được con trai gặp áp lực nặng nề vì bị “tuyệt tự” thì giờ đây nhiều gia đình lại mong ước có con gái.
Nếu như trước đây những phụ nữ kết hôn với người nước ngoài đã từng bị kỳ thị và dè bỉu thì giờ đây cũng được xã hội coi là điều bình thường.
Trong xu thế phát triển của xã hội hiện đại, đến giai đoạn hiện nay, chúng ta đã và nên chấp nhận sự đa dạng của các kiểu loại gia đình thay cho hình ảnh nhất thể hóa về kiểu loại, về cấu trúc như gia đình truyền thống.
Thế nào là một gia đình hạnh phúc?
Con người hôm nay chịu tác động của rất nhiều hoàn cảnh, điều kiện sống khác nhau, đặc biệt là có những quan niệm không giống nhau về hạnh phúc. Vì thế, không thể đóng khuôn lại trong chuẩn mực một kiểu loại gia đình nào đó, bởi lẽ trong nhiều trường hợp, tuy gia đình có đầy đủ vợ chồng, con cái, nhưng người ta vẫn không cảm nhận được hạnh phúc.
Tất nhiên, kiểu loại gia đình dù đa dạng đến mấy cũng chỉ được cộng đồng chấp nhận khi đó là hôn nhân cá thể, không phá hoại hạnh phúc của gia đình khác, cũng như bảo đảm trật tự - ổn định xã hội.
Hãy cho con người, không phân biệt dị tính hay đồng tính, được quyền lựa chọn hạnh phúc của chính mình.
Khi cá nhân thực sự tìm thấy hạnh phúc của mình, họ sẽ có điều kiện để sống tốt hơn, làm việc tốt hơn, và tất yếu đẩy mạnh sự phát triển của cả xã hội. Đó sẽ là một xã hội tôn trọng sự đa dạng và khác biệt một cách thực tiễn. Và đó sẽ là một xã hội nhân văn mà con người luôn muốn hướng tới.
Phạm Quỳnh Phương

Thứ Năm, 2 tháng 8, 2012

Empty

Vậy là rõ ràng rồi! Đau, đau lắm!
T cố gắng chấp nhận nó cho dù cái sự thật ấy như bóp nát tình cảm bạn bè trong t. M không biết rằng sự e dè, ngại ngần, né tránh của m tàn ác đến mức nào đâu! T chỉ biết trách mình dù những lỗi lầm ấy không do t gây ra. Không còn biết nói gì hơn nữa, đau lòng quá!

Thứ Hai, 9 tháng 7, 2012

sáng thứ 3

Cha Mẹ thương mình quá, không biết đến bao giờ mới trả được công ơn ấy. Mình ích kỉ vì mình luôn nghĩ cho mình trước, nghĩ cho bản thân nhiều hơn. Mình tự thấy hổ thẹn trước công lao và tình cảm to lớn ấy.
Hiện tại, mong muốn tìm được người để dành trọn trái tim đang chiếm lấy tâm trí mình. Nhiều lúc thấy cứ ở như thế và không yêu ai lại hay!

Thứ Tư, 4 tháng 7, 2012

Yêu thương quay về

Cái cảm giác yêu thương, hờn ghen lại chớm xuất hiện rồi. Tôi không muốn bị chúng làm ảnh hưởng chút nào.  Một mặt thì vẫn muốn cô đơn, vẫn muốn một mình để tập trung cho sự nghiệp, nhưng mặt khác lại thấy mình cần yêu và được yêu nhiều lắm. 
Những lúc như thế này mà lại ở một mình thì quả là một điều khủng khiếp. Tôi cứ thấy bất an thế nào ấy. Không biết tình cảm mà mình dành cho người ta có giống với tình cảm mình nhận lại được từ họ không. 
Tôi hạ mình rồi lại nhận thấy mình không đến nỗi mất giá đến thế. 
Mọi thứ cứ mâu thuẫn với nhau, cần nhưng không muốn, muốn mà cứ dửng dưng. 
Tôi lại phó mặt cho thời gian vậy!

Thứ Hai, 18 tháng 6, 2012

Như một số người, mình yêu sự cô đơn của bản thân


Mấy tháng rồi không viết chữ nào. Có nhiều chuyện xảy ra quá.
Ngày 2/5, bà Ngoại đã mãi mãi ra đi. Mình vẫn cứ mãi đau lòng, và sẽ không bao giờ thôi đau đớn vì sự mất mát này. Duyên số để mình được sinh ra trong gia đình hiện tại, được là cháu của Ngoại. Mình trân trọng điều đó. Mình cố kìm nén nước mắt trong đám tang của Ngoại để rồi tất cả vỡ òa trước biển khơi mênh mông. Mình đã khóc cho thỏa lòng, đã than khóc đến tận cùng vì mãi mãi mình không còn gặp lại Ngoại nữa.
Càng gặp gỡ nhiều người mình lại càng thấy cô đơn. Không biết rồi tất cả những nỗi niềm này có thể tâm sự cùng ai. Mình ngày càng thấy không tin tưởng vào người nào cả. Càng ngày lại càng yêu sự cô đơn của mình, thấy tốt nhất khi ở 1 mình. Đó chắc hẳn là những cảm xúc tiêu cực vì làm sao hạnh phúc khi mình không đặt niềm tin vào điều gì cả. Đó chắc hẳn là một cuộc sống nhiều khó khăn.
Mình thật sự cảm thấy xấu hổ khi không biết chơi môn thể thao nào, càng thấy xấu hổ hơn với thể lực và thể hình hiện tại của mình. Vậy phải quyết tâm thay đổi tình trạng này thôi.
Được là một trong những người có điểm số cao nhất trong kì thi tốt nghiệp quả là một điều đáng tự hào. Mình thấy mình đã thành công, công sức bỏ ra không uổn phí.
Đang suy nghĩ trong đầu về một lễ tốt nghiệp hoành tráng có mặt các thành viên trong gia đình mình và nhóm bạn thân!

Thứ Bảy, 24 tháng 3, 2012

Viết cho tháng 3

Bây giờ là 23 giờ 42 phút rồi. Phòng trọ chỉ có riêng mình thôi. Mình không thấy buồn ngủ cũng chẳng biết làm gì, ngồi viết vài ba dòng cho tháng 3 vậy.
Thế là gần hết kì thực tập tại KP rồi, 1 tuần nữa thôi. Mấy hôm nay sao tâm hồn cứ xao xuyến, cứ muốn nhìn thấy một người. Mình biết, rõ ràng đó không phải là mẫu người mình từng mơ ước và tìm kiếm nhưng mình bị thuyết phục hoàn toàn bởi tinh thần nhiệt huyết ấy. Mình không dứt nổi những suy nghĩ về người đó, không biết làm sao bây giờ. Qua những kinh nghiệm thương đau, mình tự nhủ không được vội vàng như lúc trước nữa. Mình đã có quá nhiều sai lầm và mình đã quyết tâm xóa hết tất cả để làm lại, kể cả hình ảnh của mối tình mà đôi khi mình tưởng mãi mãi không thể nào rời xa được.
Giờ ngồi đây nghe bài hát " Và em đã yêu" kiểu acoustic, bài hát gắn với kỉ niệm của 4 năm về trước. Lâu lâu ngồi nhớ lại kỉ niệm xưa cũng thú vị quá. Mình thích cái cảm giác này, mình yêu cái không gian này vào thời điểm này. Mọi thứ thật yên tĩnh, mát mẻ, khô ráo và vang vọng tiếng xe chạy xa xa.
0 giờ 17 phút, mình vẫn cứ ngồi nghe bản nhạc ấy, lặp lại mấy lần rồi.

Chủ Nhật, 26 tháng 2, 2012

Hạnh phúc

Tôi hay tự hỏi mình rằng mình có hạnh phúc không?
Người ta hạnh phúc vì người ta có những thứ mà họ muốn. Đôi khi nó nhỏ nhoi lắm, nhưng vì thế mà người ta sống. Những thứ nhỏ bé đối với nhiều người nhưng lại là lẽ sống, là khát vọng hay nỗi đau đớn vô bờ đối với một ai đó. Giá mà tôi có thể hiểu rõ, biết rõ thứ làm tôi sống đến bây giờ và về sau nữa. Gia đình tôi? Dĩ nhiên rồi, tôi sống vì tôi còn một gia đình, nhưng tôi còn khát khao cho riêng mình một hạnh phúc, một người để yêu thương và đi với tôi suốt cuộc đời này. Tôi ước rằng tôi có thể yêu thương một ai đó đến quên cả bản thân mình, nhưng cái ích kỉ trong con người mình khiến tôi yêu một cách gượng ép, tôi không hết mình. 22 tuổi đầu, tôi vẫn đang trông chờ một tình yêu khiến tôi cảm thấy cuộc đời này bừng dậy. Ngày qua ngày, công việc và những nỗi lo cứ bám lấy tôi. Nhưng sự thật là tôi vẫn cười, cười giòn giã để rồi sau những cuộc vui tôi giày xéo bản thân mình với nỗi đau của riêng tôi. Hết rồi, hết thật rồi những quá khứ ngọt ngào, những kỉ niệm đẹp, những thứ quý giá trôi qua cùng với thời gian bỏ mặc tôi dõi theo với ánh mắt tiếc nuối, bỏ lại tôi bơ vơ trước những đổi thay mà không dễ gì chấp nhận được.
Đã lâu rồi, tôi luôn thấy mình cô độc, đó là lý do vì sao mỗi khi từ công ty về, tôi không tài nào chịu đựng nổi cái cảnh một mình với bốn bức tường nhà trọ. Dù mệt, tôi chạy đến với những người bạn. Không làm gì cả, chỉ nói ba cái chuyện tầm phào, than vãn chuyện ở công ty, nhậu nhẹt rồi lăn ra ngủ. Chỉ có bây nhiêu thôi nhưng càng ngày tôi càng thấy mình làm phiền bạn mình. Áy náy , tôi tự nhủ mình phải cố gắng chịu đựng vì bạn tôi đâu chỉ có mình tôi, vì thời gian ấy đâu thể mãi dành cho tôi.
Một người làm công ăn lương, sẽ chẳng bao giờ có thể giàu nổi. Tôi đọc được nó trong một cuốn sách nhưng không để ý nhiều. Càng ngày, càng tới lúc phải đi làm tự nuôi sống mình, tôi càng thấm thía câu nói ấy. Bởi vậy mà tôi phải giàu, tôi phải giàu! Và một người biết cách làm giàu không thể nào yếu đuối được.
Tôi cho rằng sống là hưởng thụ, Vì vậy mà tôi không ham đâm đầu vào công việc để kiếm thật nhiều tiền, luồng cúi vì chức danh. Sống như thế làm sao hạnh phúc?
Tới đây, tôi đã có giấc mơ của mình trong đầu rồi, dù nó còn mơ hồ lắm và cách làm cho giấc mơ ấy trở thành hiện thực lại càng mơ hồ hơn. Tôi sẽ tiếp tục định hình nó, tìm cách biến nó thành sự thật. Và chắc hẳn đó là thời điểm hạnh phúc của cuộc đời tôi!

Chủ Nhật, 29 tháng 1, 2012

Tết trong tôi

Tết đối với tôi là cái gì đó rất thiêng liêng. Nó không chỉ là những ngày được nghỉ ngơi sau 1 năm học tập, làm việc mà còn là những ngày được sum vầy bên gia đình và bạn bè của mình, là giây phút lắng đọng đề tôi nghĩ về 1 năm đã qua và những điều tôi mong muốn trong năm mới.
Cái quý giá nhất mà tôi học được từ cha mẹ mình là luôn biết hướng về nguồn cội và hiếu thảo với đấng sinh thành, tổ tiên, dòng họ . Tết vui nhất, xúc động nhất là những ngày dọn dẹp nhà cửa,viếng mộ ông bà. Đó là lúc mọi người trong dòng họ tụ họp lại, đàn ông thì ra mộ dọn cỏ, sơn phết, phụ nữ ở nhà nấu nướng cúng kiếng. Tôi vẫn còn nhớ khi còn nhỏ, ngày viếng mộ trùng với những gia đình khác, đông như hội, vui lắm, người chặt cây, người quét dọn, người khiêng nước dội rửa.. Tất cả những hình ảnh ấy làm tôi ấm lòng mỗi khi nhớ tới. Cũng những ngày đó , các ông , các bà mà tôi tạm gọi là các bô lão lại kể cho con cháu nghe về tổ tiên của mình, những câu chuyện hết sức quý giá và tôi cho đó là nguồn cảm xúc cũng như chất kết dính cho tình cảm của một dòng họ.  Chính vì lẽ đó mà sự có mặt của ông bà là cái gì đó rất có ý nghĩa, nó làm cho buổi sum họp gia đình càng thêm ấm áp.
Nhưng từ nay về sau thì khác rồi, việc thực tập và công việc sau này không cho phép tôi có mặt trong ngày viếng mộ ông bà 26 âm lịch hàng năm nữa, ông bà giờ đây phần lớn cũng về với tổ tiên cả rồi. Tôi cứ nhớ mãi hình ảnh của họ trong những ngày ấy, tôi cứ nhớ mãi.
Đêm giao thừa , lâu lắm rồi tôi vẫn mong được cùng đón với gia cha mẹ, anh em và ông bà ngoại. Chắc là không bao giờ như thế được, hình ảnh cả gia đình 3 thế hệ cùng sum họp đón thời khắc thiêng liêng ấy chỉ có thể xảy ra trong mơ thôi. Tôi vẫn hay ở cùng với những người bạn thân của mình trong thời khắc ấy. Ngồi 1 mình nghe Happy new year của ABBA, tôi thấu hiểu cảm xúc mà họ truyền qua bài hát, sau những bữa tiệc, sau những cuộc vui mà mình muốn nó cứ kéo dài mãi ,còn lại 1 mình khiến tôi có nhiều cảm xúc lắm.
Một lần nữa, tôi lại tỏ ra là 1 kẻ yếu đuối khi đối mặt với thời gian…